Với đặc thù là sinh sống trên vùng kinh tế - xã hội còn nhiều khó khăn nên hoàn cảnh các em học sinh phần lớn đều khó khăn, bố mẹ phải “lăn lộn” mưu sinh nên ít có điều kiện quan tâm đến việc học hành của con em mình. Trước mỗi buổi thi, qua những rào sắt “vô hồn” của điểm thi là những câu chuyện trao đổi giữa thầy, cô với học trò của mình. “Cô ơi! Thầy ơi! Câu này có phải thế này không ạ”? Hay như những lời dặn dò ân cần từ phía thầy cô như: “Các em cứ bình tĩnh, tự tin mà làm bài cho tốt nhé! Câu nào dễ làm trước, làm xong còn thời gian nhớ kiểm tra bài kỹ nhé!....” Câu chuyện của những thầy cô vùng cao là thế. Họ vừa dạy kiến thức, dạy cả kỹ năng sống cho các em. Ngày thường vẫn quan tâm đến các em, ngày thi họ còn quan tâm, lo lắng hơn. Họ đưa các em đi thi, nắm bắt từng cung bậc cảm xúc, kịp thời động viên, chăm chút cho từng bữa ăn, giấc ngủ để các em vững tin làm bài thi.
Thầy cô động viên, dặn dò học sinh trước giờ thi
Kịp thời động viên học sinh sau mỗi buổi thi
Tận tay xúc từng âu cơm…
Thậm chí là buổi tối vẫn còn sát cánh cùng với mỗi học sinh, động viên các em ôn tập kiến thức.